Vô số tiếng khóc thét của oán linh bị Lạc Yến thu đi, tầng mây dày đặc trên bầu trời Lạc Thủy dần dần tan ra, mưa gió chậm rãi ngừng lại. Kết giới ngoan cố bao phủ trên không Lạc Thủy cũng từng chút một bị phá vỡ, bầu trời dần trở nên u ám.
Lạc Thủy rơi vào một sự tĩnh lặng dị thường, mọi âm thanh quanh nàng dường như đều tạm dừng.
Những rễ cây hoa lê trải khắp núi đồi, được ngâm trong Nhược Thủy, nó thong thả trở nên trong suốt rồi từng tấc một co rút lại. Trên đống phế tích đổ nát của Doãn gia, mỗi mảnh bạch ngọc vỡ vụn đều bị hút vào rễ cây, ngưng tụ thành ngọn lửa trắng, sau đó lại bị cuốn xuống lòng đất, trở về với Nhược Thủy.
Khương Tịch Châu lặng lẽ đứng nhìn hết thảy.
Cơn mưa hoa lê bất ngờ ập đến vẫn còn lơ lửng trong không trung. Mỗi cánh hoa đáp xuống người hắn đều dịu dàng đến khó tả, khi tan biến thì chậm rãi mang đi từng mảng vết máu trên cơ thể và rửa sạch những vết bẩn nhơ nhuốc đầy chật vật.
Giống như một người mẹ hiền từ đang chỉnh trang y phục cho con mình.
Bộ cẩm y trên người hắn từng tấc một trở nên sạch sẽ. Hắn ngửa đầu, trong mắt chỉ còn lại cơn mưa hoa ấy. Trong đó, hắn nhìn thấy quá khứ của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play