Tiệp Phi vội vàng lao tới bên người Lý lão thái thái gấp gáp kêu gọi. Nhưng Lý lão thái thái như không nghe thấy gì, đôi mắt bà trống rỗng nhìn về phía trước, khóe miệng không ngừng rỉ máu tươi.
Dưới gốc cây bạch quả, rễ cây dần bị ngọn lửa từ ánh kiếm của thanh giao kiếm nuốt chửng, cành khô điên cuồng lay động, mùi than cháy hòa cùng hơi nóng từ ngọn lửa chậm rãi cuốn tro tàn bay lên không trung làm rơi những chiếc lá bạch quả.
Ngọn lửa càng cháy càng mạnh, dần dần, một lão nhân bắt đầu rên rỉ thành tiếng, khóe miệng chảy một dòng máu, ngón tay lạnh buốt run rẩy, rồi ngã xuống thẳng đơ.
“Lý thúc!” Tiệp Phi nước mắt chưa kịp lau khô, lại thấy mấy bà lão khác cũng có cùng triệu chứng ấy ngã xuống đất.
Hạ Trường Dực kinh ngạc nhìn lão ông từng nói sẽ cho hắn đậu phộng rang, đôi mắt ông ấy trợn to đầy vẻ hoảng sợ, lúc ngã xuống đất, cả người run rẩy không ngừng.
Chỉ trong khoảnh khắc, đám lão nhân vốn hòa nhã trò chuyện bỗng như bước qua lằn ranh sinh mệnh, đau đớn giãy giụa, kêu rên sợ hãi cầu xin một tia sống sót.
Ánh mắt Triệu Tử Câm khẽ run, thanh Trảm Ách Đao trong tay rung lên, theo nhịp sống của các lão nhân dần tan biến mà yếu đi, nét mặt nàng thoáng cứng lại, hơi há miệng thở hổn hển rồi thốt ra một kết luận khiến ai nấy đều kinh ngạc: “Bọn họ… là yêu, là yêu sinh ra từ linh lực của Trường Sinh Đỉnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT