Mấy người xúm lại gần nhìn vào lòng bàn tay của Trương viên ngoại. Chuỗi hạt màu trắng trong tay ông ta có hai viên đặc biệt dài.
Vừa mới xem qua món đồ tương tự thế này, ấn tượng còn đang khắc sâu trong tâm trí, Hướng Dung nhặt lấy hai viên quán sát. Quả nhiên, một chiếc răng nanh chó đã bị làm vỡ, lộ ra phần tủy nâu bên trong. Viên còn lại cũng là một chiếc răng nanh nhọn hoắt, bị đập gãy đôi thành hai đoạn.
Trương viên ngoại tuổi đã cao, giọng khản đặc thút thít kể: “Đây là mấy năm trước… chúng ta nhặt được hàm răng của con chó ấy… Người ta bảo răng chó có thể trừ tà. Mấy năm vừa rồi, nhà ta làm ăn kinh tế sa sút, ngoài kia lại khắp nơi có yêu ma làm loạn. Ta không có tiền thuê thuật sĩ… đành phải dùng đến hạ sách này, vì người già trẻ nhỏ trong nhà mà xâu chuỗi hạt từ răng chó…”
Hoặc tin vào thần linh, hoặc tin vào tu sĩ, hoặc tin vào yêu quái, hoặc tin vào truyền thuyết…
Trong thời loạn lạc này, con người luôn phải tin vào một điều gì đó để cảm thấy mình có thể sống lâu dài, bình an.
Nhưng thường đi bên sông, sao tránh khỏi ướt giày? Làm chuyện gì cũng để lại dấu vết, lòng dạ luôn thấp thỏm không yên.
“Dù là răng của một con chó, cũng không thể nào cùng lúc thay nhiều răng như vậy được,” Hướng Dung nói. “Thật ra, các ngươi đã mạnh tay nhổ chúng đúng không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT