Hoàng hôn dần khuất sau những ngọn núi trập trùng.
Lạc Yến ăn một bữa cơm tối mà đầu gần như gục hẳn vào chén. Nàng mệt mỏi đến mức chỉ muốn nhanh chóng xong việc để leo lên giường ngủ. Sau khi mọi người dùng bữa xong, Lý lão thái thái dẫn Khương Tịch Châu ra ngoài có việc. Lạc Yến thay bà lau tay cho đám Ảo Đồng, một công việc thường lệ sau bữa ăn trong nhà. Nàng làm việc này với tâm trạng háo hức, bởi chỉ cần hoàn thành là có thể đi nghỉ ngơi ngay.
Có lẽ vì buổi chiều nghịch ngợm lấy giày của Lạc Yến về trước, đám Ảo Đồng hôm nay hơi ngượng ngùng. Chúng ngoan ngoãn xếp hàng để mặc nàng lau tay mà không chút phản kháng, khác hẳn với vẻ tinh nghịch thường ngày.
Tiệp Phi thu dọn đồ đạc xong xuôi thì bước tới gần. Nhìn Lạc Yến bị đám yêu vây quanh ở giữa, hắn lên tiếng: “Lạc cô nương, ta có chuyện muốn hỏi ngươi một chút.”
“Ừ?” Lạc Yến vắt khô chiếc khăn treo lên ngay ngắn, rồi quay sang nhìn hắn, “Chuyện gì vậy?”
Tiệp Phi đáp: “Lẽ ra ta định hỏi Khương thiếu hiệp, nhưng hắn bảo chuyện về Đèn Dẫn Hồn thì hỏi ngươi sẽ ổn hơn.”
Lạc Yến gật đầu hiểu ra ngay. Bây giờ nàng là chủ nhân của Đèn Dẫn Hồn. Dù sao nàng cũng đã dùng nó vài lần, ít nhiều gì cũng nắm rõ hơn người khác. “Ngươi cứ hỏi đi, ta biết gì sẽ nói hết cho ngươi nghe.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play