Giờ Thân.
Tại nơi sâu thẳm của Thanh Tuyền Sơn, một thiếu nữ mặc hỉ phục từ từ bước xuống kiệu hoa.
Một kiệu phu lo nàng sợ hãi nên lên tiếng giải thích: “Lạc cô nương, trước đây các cô nương khác đều xuống kiệu tại chỗ này. Phía trước có màn sương mù do Sơn Thần bày ra, chúng ta không đi tiếp được nữa. Chúng ta sẽ đợi cô nương ở đây, đến ngày mai lại nâng kiệu đưa ngài về trấn.”
Lạc Yến vén khăn voan lên nhìn về phía trước. Trước mắt là một màn sương trắng mênh mông vô tận, tầm nhìn không quá mười thước. May mà bây giờ vẫn là ban ngày nên màn sương này cũng không đến nỗi quá đáng sợ.
Theo lời họ kể, chỉ vào hai ngày Sơn Thần cưới vợ thì nơi này mới xuất hiện sương mù dày đặc như vậy. Cũng chỉ khi sương mù xuất hiện, các cô nương mới có thể nhìn thấy Sơn Thần.
Màn sương này không giống sương mù bình thường mà giống như một cánh cửa hơn.
Nó cũng có thể là kết giới hay thứ gì khác, Lạc Yến tạm thời chưa rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play