“Hả?”
Thiếu niên thấy vành tai nàng đỏ lên thì ho khẽ một tiếng vội dời ánh mắt đi chỗ khác.
Lạc Yến nói: “Từ lúc rời phủ nha đến giờ, ngươi cứ như không vui lắm.”
Khương Tịch Châu đáp: “Ta không có không vui cả, chỉ là đang nghĩ đến vài chuyện.”
Lạc Yến ngước mắt: “Sao không nói cho ta nghe thử đi?”
Khương Tịch Châu suy nghĩ một lát, rồi nói: “Không có gì đâu.”
Hắn cuối cùng cũng không có dũng khí nói ra, chỉ lấy từ túi giới tử một cái túi giấy. Bên trong là những chiếc bánh gạo nếp hoa quế mềm mại: “Đói rồi đúng không? Ăn chút đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT