“Ăn ngon không?” Con ngươi đen như mực của thiếu niên khẽ chuyển về phía nàng.
Lạc Yến lúc này trong miệng còn ngậm nửa miếng kẹo gừng, gật gật đầu đáp: “Ừm!”
Đuôi lông mày của thiếu niên khẽ cong lên, tâm tình vui vẻ không thể nào giấu được, giọng nói ôn hòa cất lên: “Bụng của ngươi còn đói không, có muốn ăn thêm chút nữa không?”
Hắn chợt nhớ tới lời dặn của Quế Hoa thẩm, bèn sửa lời mà hỏi: “Ngươi có muốn… ăn thêm vài viên nữa không?”
Chỉ một hai viên thôi đã khiến nàng kinh ngạc lắm rồi, con ngươi của Lạc Yến như được thắp sáng, nàng hỏi: “Còn nữa sao? Sao ngươi lại có vậy? Vãn Vãn tỷ rõ ràng nói là hết rồi mà.”
Bên tai của thiếu niên nóng bừng, hắn khẽ ho một tiếng, đưa ra một lý do vụng về: “… Để bổ huyết… nên ta lấy thêm một ít.”
Lạc Yến gật đầu, điều này quả thật là một lý do rất hợp tình hợp lý. Nàng nhìn miếng kẹo gừng trong lòng bàn tay của mình còn chưa ăn hết, nghiêm túc hỏi: “Vậy ngươi cho ta… thế ngươi còn đủ để ăn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT