“Ừ… Là ta.” Lạc Yến mím môi lên tiếng, “Là ta đây, không có ai khác nên đừng lo lắng.”
Nàng theo bản năng trấn an hắn.
Ánh mắt thiếu niên thoáng hiện vẻ khác lạ, đôi đồng tử xanh lam cuối cùng cũng có tiêu điểm. Trong mắt hắn lộ ra một tia yên lặng, nghe nàng nói xong, ánh mắt hắn sáng lên chút ít, như thể được ai đó kéo ra khỏi màn sương, khôi phục sự thanh tỉnh.
Chưa từng thấy hắn như vậy, Lạc Yến hơi kỳ lạ, thăm dò: “Khương thiếu hiệp, có thể… thấy được không?”
“Ừ, có thể thấy… Chỉ là không rõ lắm.” Ánh mắt hắn dừng trên khuôn mặt nàng, có phần mơ hồ, không nhìn rõ. Trước mặt như bị phủ một tầng sương mù, màm sương đang chậm rãi tan đi.
Hắn khẽ đáp, giọng rất trầm, rất thấp.
Dù chưa thể hồi phục nhanh chóng, nhưng ít ra đang dần dần khá lên. Hơn nữa, nếu hắn không thấy rõ, nàng cũng không cần xấu hổ đến thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT