Với các tu sĩ, bướm do thám không khác gì phương tiện truyền hình ảnh. Linh lực và linh căn giống như một dây nối, chỉ cần truyền và nhận được lẫn nhau, đó là chuyện đơn giản không gì sánh bằng.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, Lạc Yến hoàn toàn không có linh lực, tựa như một màn hình thiếu cổng kết nối, hay có wifi mà quên mất mật khẩu.
Chỉ Khương Tịch Châu mới có thể đem hình ảnh ấy hiển hiện trọn vẹn trước mặt nàng. Dù sao, giữa họ sớm đã có mối liên hệ sâu sắc ‘đồng cam cộng khổ’.
Trong cơ thể hắn có tinh khí nàng truyền đến, hóa thành linh lực.
Dưới ánh sáng rực rỡ trong phòng, hai bóng người một cao một thấp, một vàng một trắng ngồi xếp bằng trên giường. Lạc Yến nuốt nước bọt, nhìn Khương Tịch Châu hơi nghiêng người về trước, hai mắt nhắm nghiền, tay cầm lá bùa bướm do thám nàng vừa vẽ xong dưới sự hướng dẫn của hắn. Trên lá bùa dính máu hắn, giờ phút này đang chậm rãi sáng lên.
Bướm do thám bắt đầu có tác dụng.
Lạc Yến đan ngón tay vào nhau, sờ gò má dần nóng lên của mình, khẽ điều hòa hơi thở rồi mới chậm rãi nghiêng tới. Trán nàng chạm trán hắn, mái tóc mềm mại của cả hai dán sát chạm vào nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT