Càng tiến về phía trước, ánh sáng dần tối đi, mạch ngọc cũng mờ dần rồi hóa thành một màu đen như mực.
Một chùm ánh sáng trắng hiện ra dẫn lối hai người tiến lên. Phía cuối lối đi là một bức tường tụ quang lấp lánh. Từ phía sau còn thấp thoáng vang lên vài tiếng người, có nam có nữ.
Nhưng… sao nơi này lại có người được chứ? Lạc Yến thầm nghi hoặc.
Ánh sáng trắng lượn quanh đỉnh đầu Khương Tịch Châu, rồi quấn lấy một vòng trên cổ tay Lạc Yến. Nàng cảm nhận được một luồng mát lạnh thấm vào tim phổi, khoan khoái dễ chịu lạ thường. Ánh sáng sau đó lại lưu luyến rời đi, chui vào sau bức tường.
Lạc Yến ngạc nhiên nhìn theo, hỏi: “Khương thiếu hiệp, nó hình như đang dẫn chúng ta đi tiếp. Chúng ta có nên qua đó không?”
Thiếu niên im lặng một thoáng cân nhắc rồi gật đầu: “Đi thôi, đừng sợ. Có ta ở đây.”
Lạc Yến “ừ” một tiếng, lấy một lá bùa nắm chặt trong tay, rồi siết chặt tay hắn, từng bước tiến tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT