Thiếu niên mang theo chút oán hận siết chặt lòng bàn tay. Từng đợt đau đớn từ miệng vết thương bị đè nén truyền đến, máu lại lần nữa rỉ ra, thấm ướt cả lòng bàn tay hắn.
Quế Hoa thẩm dẫn theo vài người bước tới, cẩn thận hỏi han về những chi tiết tiếp theo.
Thiếu niên giấu tay ra sau lưng, khẽ ngước nhìn bầu trời.
Lúc này, màn trời thoạt trông có phần kỳ lạ. Rõ là sắp mưa, tiếng sấm rền vang, nhưng trên không lại treo một vầng trăng tròn óng ánh trắng trong, không còn mang vẻ đoàn viên tụ họp nữa, mà như một ngọn đèn cô độc giữa trời cao vô tận, toát lên hàn ý lạnh lẽo.
Hắn trầm giọng nói: “Ngài bảo mọi người nhóm lửa lớn hơn chút nữa để đề phòng bất trắc. Lại tìm vài người dùng chu sa vẽ phù văn trên mặt đất, cứ theo hình mẫu ta đưa cho ngài, nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo là được.”
Quế Hoa thẩm hiểu ra rời đi. Hắn cắm Ngự Thủy Kiếm xuống đất, ngồi lên bậc thang bên cạnh cửa nhốt Lý Song Thọ, nơi chưa bị sụp vì dư chấn vừa rồi, tay đặt trên đầu gối. Đầu óc hắn tràn đầy hình ảnh vừa rồi máu rây bẩn áo Lạc Yến, làm nàng sợ hãi bỏ chạy.
Một nén hương trôi qua rồi, sao nàng vẫn chưa quay lại?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play