Tất nhiên hắn ta cũng biết di mẫu của mình coi Thu Minh Nguyệt như cái gai trong mắt, hận không thể trừ khử càng sớm càng tốt. Chỉ e là mẫu thân đã cho di mẫu biết hắn ta yêu thích Minh Nguyệt, với tính tình của di mẫu, sau này nhất định sẽ không cho Minh Nguyệt gặp hắn ta lần nào nữa. Đêm nay, có lẽ là cơ hội cuối cùng.
Hiểu rõ mọi mấu chốt, bước chân của Tiết Vũ Hoa cũng trở nên nhanh hơn rất nhiều. Lục Diên đi theo phía sau hắn ta vẫn luôn cúi đầu, nhìn dáng vẻ nóng lòng của hắn ta, ánh mắt nàng ấy thoáng hiện lên vẻ phức tạp và áy náy.
Từ xa, có thể nhìn thấy một bóng dáng thiếu nữ đang ngồi tựa lưng vào lan can trong đình. Người ấy đang đội một chiếc nón nón có rèm che, ngồi trong gió rét lạnh đến mức run rẩy, ôm chặt lấy cánh tay mình, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng ho nhẹ.
Lòng Tiết Vũ Hoa đau nhói, vội vã bước nhanh đến.
"Ngũ muội." Vừa bước vào đình, hắn ta bỗng ngửi thấy một mùi hương lạ, trước mặt thoáng hiện lên thứ gì đó, trong lòng dâng lên một tia bất an. Bước chân hơi chững lại.
"Biểu ca, huynh đến rồi sao?"
Giọng nói trong trẻo mềm mại vang lên, tựa như cành liễu lay động trong gió, lướt nhẹ qua tim hắn ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play