Bà ta hiểu rõ, ở Thu phủ nơi đầy rẫy hổ báo rình rập nếu muốn sống tốt, nhất định phải biết nhẫn nhục, biết giấu mình.
Nhiều năm qua, chẳng phải bà ta đã mang bộ dạng yếu đuối, nhẫn nhịn mà sống sót đó sao?
Bữa cơm này, bà ta ăn mà chẳng nếm nổi mùi vị.
Sau bữa trưa, Thu Minh Hà cùng Thượng Quan Mạch Trần từ biệt, quay về phủ Thượng Quan.
Trước cổng chính Thu phủ, Minh Hà nắm tay Đại phu nhân, khẽ nói: “Mẫu thân, người vào trong đi, đừng đưa tiễn nữa.”
Đại phu nhân ánh mắt lưu luyến, vẫn có chút không nỡ: “Khó khăn lắm con mới về nhà một chuyến, sao lại vội vã ra đi như vậy?”
Thu Minh Hà vỗ nhẹ lên tay mẫu thân, dịu dàng nói: “Phủ Thượng Quan chỉ cách Thu phủ hai con phố, sau này có cơ hội, chỉ cần được mẹ chồng đồng ý, con lại về thăm mẫu thân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play