Băng Dương chợt lạnh lùng nhìn Tuyết Xảo, bất ngờ hất mạnh nàng ta ra: "Ngươi vẫn đang chìm trong ảo tưởng."
Tuyết Xảo bị đẩy mạnh, đôi chân vốn đã tê dại sau thời gian dài quỳ trên đất, không kịp phản ứng mà ngã nhào xuống, ngước lên kinh ngạc nhìn Băng Dương.
"Ta đã nói nhiều như vậy, nhưng ngươi vẫn không nghe lọt tai."
Giọng Băng Dương lạnh lẽo, pha chút tiếc nuối, ánh mắt chứa đựng ba phần thương hại, ba phần đồng cảm và bốn phần thất vọng.
"Tuyết Xảo, những gì cần nói ta đã nói rồi, việc nên làm hay không là do ngươi tự quyết định. Nếu ngươi nhất quyết phải đâm đầu vào ngõ cụt, ta cũng không ép ngươi. Nhưng đừng trách ta không cảnh báo trước, đến lúc đó mong ngươi đừng hối hận."
Nói xong, Băng Dương quay lưng rời đi, bước chân vững vàng không chút do dự. Tuyết Xảo ngồi ngẩn ngơ dưới đất, dõi theo chiếc áo xanh biếc của nàng ấy khuất dần sau cổng nguyệt, ánh mắt nàng ta dần trở nên mờ mịt.
Bỗng một bóng người xuất hiện trước mặt nàng ta, Tuyết Xảo mơ màng ngẩng đầu lên, há hốc mồm vì kinh ngạc. Chưa kịp thốt ra lời, người đó đã khẽ mỉm cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play