Điều này, Thu Minh Nguyệt đã đoán được từ lâu, ngoại công nàng lập đại công, đương nhiên Hoàng thượng nên ban thưởng. Việc điều về kinh thành cũng không phải chuyện không thể. Chỉ là nàng không ngờ, chuyện này lại được đề xuất từ miệng của Vinh Thân Vương. Dĩ nhiên, nếu không có Phượng Khuynh Ly nhúng tay, nàng cũng sẽ không bất ngờ đến vậy.
“Điều về kinh thành?” Trong lòng hiểu rõ là một chuyện, nhưng trên mặt nàng lại lộ vẻ kinh ngạc. Một nữ tử khuê phòng không nên hiểu nhiều về chuyện triều chính, vì thế, sự ngạc nhiên và nghi hoặc này của nàng mới hợp với lẽ thường.
Đại lão gia nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, tháng trước, Công Bộ Thượng Thư, Lê đại nhân, cáo lão hồi hương. Công Bộ Thị Lang, Hồng đại nhân được thăng lên làm Thượng Thư. Nhưng chức vụ Công Bộ Thị Lang bị bỏ trống, đến nay vẫn chưa có ai thích hợp đảm nhiệm.”
“Vinh Thân Vương tiến cử ngoại công sao ạ?” Thu Minh Nguyệt lập tức hiểu ra.
“Ừm.”
Lần này, lão thái gia lên tiếng: “Ngoại công con làm quan đã nhiều năm, hơn nữa ở Dương Châu có không ít thành tựu. Theo lý mà nói, từ lâu đã nên được thăng chức vào kinh nhận chức. Nhưng…”
Nhưng cái gì, lão thái gia không nói hết, nhưng Thu Minh Nguyệt đã hiểu rõ. Đương nhiên là có kẻ ngáng đường. Ngoại công của nàng làm quan thanh liêm cả một đời, chưa từng đắc tội ai. Nếu vô duyên vô cớ bị hãm hại, bị chèn ép, thì chắc chắn còn có nguyên do khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play