Sắc mặt Hàn ma ma càng lạnh hơn, bà ấy cụp mắt, giọng điệu bình thản nhưng từng câu từng chữ đều mang ý răn dạy: "Nô tỳ không dám, Tam tiểu thư là chủ tử, nô tỳ chỉ là một kẻ hầu hèn mọn, sao dám mạo phạm tiểu thư? Chỉ là, đây là viện của lão thái quân. Tam tiểu thư vừa rồi còn trước mặt lão thái quân thề rằng sau này nhất định sửa đổi lỗi lầm, tu thân dưỡng tính. Vậy mà vừa bước ra khỏi cửa đã trở nên nôn nóng, lời lẽ thô bỉ như thế? Nếu để lão thái quân biết, e rằng người sẽ đau lòng thất vọng lắm."
Đại phu nhân nghe vậy, trong lòng kinh hoàng, tim đập thình thịch. Trước khi Thu Minh Ngọc kịp mở miệng quát mắng, bà ta vội vàng lên tiếng: "Hàn ma ma, chắc bà hiểu lầm rồi."
Ánh mắt bà ta lóe lên vẻ chột dạ, bỗng nhiên chỉ tay về phía Thu Minh Nguyệt.
"Chính là nó! Nó biết yêu thuật, nó là yêu quái! Vừa nãy nó đã đánh Minh Ngọc, bà xem, mặt Minh Ngọc còn hằn rõ vết thương, chính là do nó đánh!"
Lúc này, Đại phu nhân vô cùng may mắn vì ban nãy Thu Minh Nguyệt nhất thời giận dữ để lại dấu vết trên mặt Thu Minh Ngọc.
"Một thứ con vợ lẽ nho nhỏ lại dám nhiều lần vô lễ với Minh Ngọc, còn ra tay đánh người. Thu gia ta là vọng tộc trăm năm, gia giáo nghiêm khắc, sao có thể dung túng một nữ nhi bại hoại đức hạnh như vậy? Minh Ngọc thân là trưởng tỷ, là đích nữ, dạy bảo muội muội mình một chút thì có gì sai? Dù để lão thái quân biết chuyện này, e rằng cũng sẽ cảm thấy hợp tình hợp lý."
Tựa như tìm lại thế chủ động, Đại phu nhân dần lộ ra vẻ đắc ý, ánh mắt tràn đầy khiêu khích nhìn về phía Thu Minh Nguyệt, hoàn toàn quên đi chuyện vừa rồi bị nàng khống chế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT