Cho dù là bọn họ cảm thấy loại hành vi này của hai vợ chồng Lâm Kiến Cường không tốt, có lòng muốn khuyên nhủ, nhưng Triệu Mỹ Hoa chỉ một câu trả trở về : "Đây là chuyện của Lâm gia chúng tôi, liên quan gì các người, đừng có xen vào! Mẹ chồng tôi đều không nói gì, ai cần các người bao đồng hả? Lắm chuyện!"
Cách xử sự của Triệu Mỹ Hoa làm quan hệ của Lâm Kiến Cường với người trong đội sản xuất trở nên rất tệ.
Không phải sao, không ít người đều nhìn thấy Lâm Kiến Quốc khí thế hung hăng chạy tới đập cửa nhà Lâm Kiến Cường cả buổi, vậy mà lại chẳng có một ai chạy đến giúp hai vợ chồng Lâm Kiến Cường.
Lúc này Lâm Kiến Quốc đã đánh xong đi về, Triệu Mỹ Hoa mới vỗ bắp đùi mình khóc: "Ông trời ơi, thiên lý ở đâu, bộ đội đánh dân này. Kiến Cường nhà tôi dù sao cũng là anh ruột của Lâm Kiến Quốc đó, lương tâm Lâm Kiến Quốc là bị chó ăn rồi hay sao, tại sao có thể xuống tay với Kiến Cường nhà tôi nặng như vậy? Người đâu, chết hết rồi hả? Nhìn Kiến Cường nhà tôi bị người ta đánh, bị người ta bắt nạt, thế mà cũng không có một người đến giúp đỡ. Đều là hàng xóm láng giềng cả đấy, một đám vô lương tâm!"
Những người ở sát vách Lâm Kiến Cường đúng là nằm không cũng trúng đạn.
Nhưng bà vợ nhà đó cũng không phải loại người dễ bị ăn hiếp, giọng còn lớn hơn so với Triệu Mỹ Hoa: "Chuyện của Lâm gia nhà cô, bọn tôi chỉ là người ngoài, quản – không – tới!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT