Trần Ái Ân sẽ do dự ư? Sẽ. Nhưng mà sự do dự của Trần Ái Ân đã bắt đầu từ khá sớm, cho nên bây giờ đã do dự xong rồi.
Trần Ái Ân sẽ tự ti ư? Bản thân cô là một cái nghiên cứu sinh thạc sĩ, lại đi so với một người còn không cần trải qua kỳ thi chính thức mà vào đại học Dân Binh, rốt cuộc ai mới là người phải tự ti đây?
Tình cảm trước kia của hai người bọn cô cũng chẳng có là bao, vậy khiếp đảm gì gì đó càng khỏi cần nhắc đến đi?
Trần Ái Ân biết, nếu những lời này của Từ Lệ Anh nói sớm hơn một, hai ngày thì không chừng cô thật sự sẽ phản ứng theo đúng ý nguyện của Từ Lệ Anh đấy: “Lệ Anh à, cậu nói Lâm Kiến Quốc là đối tượng của cậu, Lâm Kiến Quốc thực sự đã cùng cậu xác định quan hệ hả?”
Mặt Từ Lệ Anh đỏ lên: “Ái Ân, chuyện này tôi vẫn chưa nói với ai đâu. Bởi vì cậu là bạn tốt của tôi, nên tôi mới nói cho cậu biết đó.”
Trần Ái Ân phản ứng như vậy là sao, rốt cuộc là thế nào? Sao lại cùng cô chơi trò đối đáp thế này?
“Lệ Anh, có một việc, tôi cần phải nói cho cậu biết. Cậu bảo cậu là đối tượng của Lâm Kiến Quốc, thật không khéo, tôi cũng thế. Cậu cùng Lâm Kiến Quốc đã xác định quan hệ, tôi cũng vậy luôn. Tình huống hai ta bây giờ là như thế nào, tôi không rõ lắm. Tuy tôi cảm thấy Lâm Kiến Quốc không giống như người làm chuyện chân đạp hai thuyền, nhưng giờ lại xảy ra tình huống kỳ quặc thế này. Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề, phải làm cho tường tận, để Lâm Kiến Quốc phải giải thích rõ ràng với chúng ta. Ếch ba chân khó tìm, chứ đàn ông hai chân tìm đâu chả có. Chuyện này, tuyệt đối không thể cho qua như vậy được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT