Mặt Từ Lệ Anh càng đỏ hơn: “Vậy Lâm đại ca có đây không ạ?”
Hách chính ủy lắc lắc đầu: “Không khéo rồi, hôm nay Kiến Quốc không ở đây. Như vậy đi, nếu em muốn gặp Kiến Quốc thì lần sau tới nhà anh, vừa lúc anh cũng đang muốn mời Kiến Quốc ăn cơm.” Nam nữ đồng chí gặp mặt, sao có thể tùy tùy tiện tiện như vậy được? Nữ đồng chí người ta rõ ràng là coi trọng, có hảo cảm với Lâm Kiến Quốc đó.
Từ Lệ Anh nói cô là nữ sinh viên của đại học Dân Binh, đã từng là thanh niên tri thức xuống nông thôn, Hách chính ủy dù sao cũng phải bớt thời giờ đi tìm hiểu một chút xem những gì cô nói có thật hay không. Thực sự mà nói thì, với sự thẹn thùng của Từ Lệ Anh khi nhắc đến Lâm Kiến Quốc kia, Hách chính ủy cảm thấy chỉ cần những gì cô giới thiệu không phải giả, thì tâm nguyện tìm được cho Lâm Kiến Quốc một đối tượng có tư tưởng giác ngộ cao, người lại hào phóng có tố chất, coi như có thể thực hiện được rồi.
Sau khi chứng thực những gì Từ Lệ Anh nói không phải giả, Hách chính ủy trước tiên muốn cùng mời Lâm Kiến Quốc và Từ Lệ Anh đến nhà anh ăn một bữa cơm.
Trùng hợp chính là, lúc này mẹ Trần lại bị thương eo lưng, Lâm Kiến Quốc đi nhận điện thoại của Trần Ái Ân.
Biết tình huống của mẹ Trần, Lâm Kiến Quốc liền lập tức thu xếp hỗ trợ cô. Trần Ái Ân còn chưa mang mẹ Trần tới, Lâm Kiến Quốc chẳng những nghĩ cách giúp Trần Ái Ân mua hai vé giường nằm, còn đem nhà mình quét tước sạch sẽ, hỏi han Nghiêm Xuân Hương, trong nhà sắp có thêm người tới ở, nhà anh hiện tại lại trống không, nên bổ sung gì mới tốt.
Nghiêm Xuân Hương và Hách chính ủy đều tưởng người Lâm gia tới, Hách chính ủy không để ý, chỉ có Nghiêm Xuân Hương cùng Lâm Kiến Quốc xem qua nhà cửa một lượt, để xem rốt cuộc là thiếu gì, nên mua thêm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT