Ban đầu, Trần Ái Ân thật sự là không hề có hứng thú với nam chủ Lâm Kiến Quốc này chút nào. Với cô, Lâm Kiến Quốc là người đã có chủ. Là một người có tam quan bình thường, Trần Ái Ân không muốn làm người thứ ba, cũng không muốn gặp phải người thứ ba.
Cô cũng biết mẹ Trần là thực sự là vì muốn tốt cho con gái mình, cảm thấy cô gả cho Lâm Kiến Quốc thì mới có ngày lành về sau.
Vấn đề là loại suy nghĩ “Mẹ chỉ muốn tốt cho con” này, cô không cần, cũng chưa từng nghĩ đến.
Có thể nói, một đường trêu ghẹo của Lâm Kiến Quốc với Trần Ái Ân, khó khăn lắm cảm tình mới nhú lên được một chồi non thì ở thời khắc sau khi cô nhìn thấy Từ Lệ Anh ở gần doanh trại bộ đội, chồi nhỏ đó đã bị cắt ngang, đến gốc cũng chẳng còn là bao.
Bây giờ nam chủ nữ chủ đều đã có liên hệ với nhau rồi, cô còn cố chấp muốn bước một chân vào làm gì, vậy khác nào phạm lại lỗi sai của nguyên chủ, tự tìm đường chết hay sao?
Trần mẹ nhíu mày: “Làm sao vậy, Lâm Kiến Quốc chọc con giận à? Trên đường đến đây hai đứa không phải còn trêu chọc nhau vui vẻ thế kia cơ mà, mẹ thấy Kiến Quốc đối với con cũng không tồi. Nói mẹ nghe nào, có phải Lâm Kiến Quốc bắt nạt con không?” Nếu thật vậy, bà nhất định không tha cho Lâm Kiến Quốc.
Trần Ái Ân có điểm ngoài ý muốn: “Mẹ sao lại cảm thấy là Lâm Kiến Quốc bắt nạt con chứ, lỡ như là con vô duyên vô cớ làm ầm ĩ thì sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play