“Hôm nay Lâm Kiến Quốc phải đi, ba mẹ bảo anh với mày đi tiễn anh ta.”
“Anh tiễn một mình đi, em phải ở nhà trông Dương Dương!”
Đừng tưởng rằng cô không biết, người trong nhà vẫn luôn nói với người ngoài Lâm Kiến Quốc là thân thích nhà mình, chứ chưa từng nói qua anh là con rể cả Trần gia.
Bởi vì vậy, mọi người trong thôn đều truyền nhau Lâm Kiến Quốc là đối tượng thân cận của cô. Lần này tới thăm, không chừng là để cùng Trần gia thương lượng một chút chuyện đính hôn hay là kết hôn đó.
Nếu bây giờ cô lại cùng ra ngoài với Lâm Kiến Quốc, vậy bồn nước bẩn này cô chỉ có thể thành thành thật thật mà hứng thôi, trốn đều trốn không xong.
Cũng là hai, ba năm trước, khi Lâm Kiến Quốc lần đầu tới Trần gia nhận thân, anh chỉ ở lại một ngày liền đi luôn. Vậy nên khi đó xã Hồng Kỳ có rất nhiều người đều chưa gặp qua Lâm Kiến Quốc, bọn họ đương nhiên không biết Lâm Kiến Quốc kỳ thật là “đối tượng” của Trần Ái Trạch, là “anh rể” của Trần Ái Ân.
Thành ra, người ở xã Hồng Kỳ đều cho rằng, Trần Ái Ân có một ông anh rể ở trong quân ông anh rể này lại giới thiệu cho cô một đối tượng là quân nhân, lý giải như vậy, cũng rất hợp lý.
Trần Bảo Quốc nhìn chung quanh một phen, xác định không thấy bóng dáng Lâm Kiến Quốc rồi mới nhẹ giọng hỏi: “Em gái à, mày thành thật nói cho anh, mày với Lâm Kiến Quốc hiện tại là thái độ gì đó. Mày không phải nói là không thích Lâm Kiến Quốc sao, thế sao lại… Anh cũng đều bị mày làm cho hồ đồ rồi.”
Trần Ái Ân chớp chớp mắt: “Em làm sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play