Có thể thấy, vì sự an toàn của Dương Dương, Lâm Kiến Quốc đặc biệt bài xích và không tín nhiệm Từ Lệ Anh. Trần Ái Ân ngậm miệng, không nhắc đến đề tài Từ Lệ Anh nữa.
Sở dĩ lần này Lâm Kiến Quốc tới đội sản xuất xã Hồng Kỳ, ngoài để tận mắt thấy Dương Dương thì còn là vì muốn kiểm tra một chút tình huống của đội sản xuất này.
Vào thời điểm đó, anh quyết định đem Dương Dương đưa tới tới đây là bởi Trần Ái Trạch lúc trước luôn miệng miêu tả đội sản xuất Hồng Kỳ rất không tồi.
Nhưng bây giờ thế đạo loạn lạc, Dương Dương lại còn nhỏ.
Cho dù là chỉ tiềm tàng nguy cơ rất nhỏ, Lâm Kiến Quốc cũng muốn trong khả năng của mình đem tất cả nguy hiểm bài trừ, bảo vệ đứa con duy nhất của người anh tốt và Trần Ái Trạch —— Dương Dương.
Ngắn ngủn hai ngày, tình huống cơ bản của đội sản xuất Hồng Kỳ xem như làm Lâm Kiến Quốc yên tâm phần nào.
Nói là "xem như", mà không phải "hoàn toàn" là vì, nguyên nhân có hai điểm: Một, quá trình chuyển giao mười năm còn chưa qua. Vấn đề nan giải này còn chưa kết thúc, an toàn của Dương Dương tự nhiên là còn cần lo lắng. Hai, Từ Lệ Anh.
Nhìn Từ Lệ Anh đứng trước mặt mình cười tươi như hoa nở, Lâm Kiến Quốc thu hồi tầm mắt. Đây dường như đã là lần thứ tư rồi.
Từ Lệ Anh cũng không biết Lâm Kiến Quốc đang chửi thầm mình trong bụng: “Lâm đại ca, thật khéo, hai chúng ta lại gặp nhau. Anh về đây rồi, mấy hôm nay Dương Dương nhất định là vui lắm ha? Lâm đại ca, anh đừng trách em mặt dày. Em và Ái Ân rất thân thiết, khó tránh khỏi vì cô ấy mà nghĩ. Dương Dương sau khi được đưa tới đây đều là đi theo Ái Ân, cô ấy đối với Dương Dương tình cảm không cạn. Lỡ như Dương Dương không ở bên người cô ấy, cũng không biết Ái Ân có thể chịu được không nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT