Trần Ái Ân: “Mẹ, bên cạnh Tiểu Muội còn có mẹ, có anh cả để tâm nữa mà, Lâm gia chúng ta muốn tuyển một anh con rể hoàn hảo không phải là chuyện dễ dàng sao? Anh cả, chuyện của Tiểu Muội sự có thể giao cho anh không ạ? Nếu anh cảm thấy có chút khó khăn, sợ nhìn người không chuẩn thì cũng không sao, em gọi điện bảo Kiến Quốc về một chuyến. Hạnh phúc cả đời của cô em gái duy nhất, người làm anh hai như anh ấy sao có thể thờ ơ được, xin nghỉ phép cũng phải về. Anh ấy tốt xấu gì cũng là lính trinh sát, quan sát một người là tốt hay xấu cũng không khó.”
Giang Mãn Quân: “…” Lúc chị dâu của Tiểu Muội nói những lời này, có thể đừng nhìn anh ta được không, anh ta bị nhìn đến sợ luôn á.
“Khờ quá.” Lâm Tiểu Muội mắng Giang Mãn Quân một tiếng, “Chị dâu tôi tốt như vậy, anh sợ cái gì?”
Trần Ái Ân cười, nếu nghĩ là cô tốt, Giang Mãn Quân quả thật không cần phải sợ cô, vậy thì sao Tiểu Muội lại tới chắn phía trước Giang Mãn Quân thế kia. Cũng bởi vì thế nên cô mới nói, đây đúng là hai đứa ngốc mà.
Lâm Kiến Cường: “Đừng, không cần Lâm Kiến Quốc phải về lo chuyện này đâu. Tôi là anh cả của Tiểu Muội, ba không còn nữa, dĩ nhiên là tôi phải thay ba chăm sóc cho con bé, tìm cho con bé một người trong sạch để gả rồi. Tôi không phải là lính, cũng chưa từng làm lính trinh sát bao giờ, nhưng tôi vẫn còn có mắt nhìn đó thôi. Nhìn vẫn không ra thì đi hỏi thăm là được. Dù con bé đã gả qua rồi, tôi cũng sẽ để ý đến tình hình của nó. Có tôi ở đây, đứa nào dám bắt nạt em gái tôi, tôi lập tức đánh tới cửa nhà!”
Những việc này, núi cao sông dài, Lâm Kiến Quốc có thể làm được hay sao? Còn đòi so với hắn á!
Trần Ái Ân liên tục gật đầu: “Em cũng là thấy vậy, chỉ cần có anh cả ở đây, chuyện Tiểu Muội tìm đối tượng nào có đến lượt Kiến Quốc nhọc lòng chứ, có một mình anh cả là đủ rồi. Chờ anh cả chọn được cho Tiểu Muội một anh con rể tốt, nhớ rõ báo cho bọn em một tiếng. Lúc Tiểu Muội kết hôn làm rượu mừng, em và Kiến Quốc cũng muốn giúp đỡ con bé một phần. Kiến Quốc chỉ có một cô em gái là Tiểu Muội thôi, sao có thể tiếc chút tiền tổ chức tiệc vui cho Tiểu Muội được. Lúc anh cả giúp đỡ lo liệu chuyện này, nhớ chọn cái tốt vào, còn tiền cứ để Kiến Quốc ra. Nói đi nói lại, anh ấy sao có thể khiến cô em gái gọi anh ấy là anh hai hơn hai mươi năm thất vọng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT