Trần Ái Ân nói: “Điều này cũng chỉ có thể chứng minh Giang Binh không biết cách làm người bằng Giang Mãn Quân thôi. Tiểu Muội thương ba đứa nhỏ Đại Bảo như vậy, nếu mà là người thông minh, để ý đến Tiểu Muội thì sao có thể không đối tốt với ba đứa Đại Bảo như Tiểu Muội được? Gặp người ba phần cười không phải không tốt, người hay cười cũng đâu phải lúc nào cũng thật lòng đâu.”
Hiển nhiên, Giang Binh này hẳn là người ngoài cười nhưng trong không cười rồi.
“Chuyện này, không, không phải, mẹ đều bị mấy đứa nói cho hồ đồ rồi. Giang Binh chưa cho Đại Bảo kẹo ăn, nhưng cậu ta mua đồ cho Tiểu Muội rồi, còn không ít cơ. Bởi mới nói, Giang Binh tuyệt đối không phải là một người keo kiệt đâu. Chỉ có thể nói, Giang Binh nhất thời không thể chu toàn, không để tâm nhiều đến ba đứa nhỏ Đại Bảo thôi. Tiểu Muội, con lấy đồ Giang Binh mua cho con ra cho Ái Ân xem đi.”
Nếu không phải Giang Binh bỏ nhiều tiền mua nhiều đồ cho Tiểu Muội như vậy thì bà cũng không đến mức liên lục nói lời hay cho cậu ta trước mặt Ái Ân đâu.
Hiện tại nhà ai cũng đều nghèo, cũng chưa có tiền, dù thế nhưng Giang Binh vẫn vui vẻ mua đồ để dỗ dành Tiểu Muội. Như vậy sao có thể là người không tốt, là đối tượng không thể gả được.
Nhìn thấy những món đồ Lâm Tiểu Muội lấy ra, Trần Ái Ân nói: “Tặng đồ quả thật là không ít nhỉ, giá trị bao nhiêu tiền.”
“Đúng không?” Mẹ Lâm kiêu ngạo, bà tuổi này rồi, quả nhiên không sống uổng phí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT