Có thể nhìn ra được, Nhị Bảo thật sự rất thích mấy cô bé xinh xắn, cho dù là cô bé chỉ mới hơn một tuổi như Tiểu Tiểu.
Lúc Trần Ái Ân vừa mới gả tới, trong thôn cũng có những cô bé lớn bằng Tiểu Tiểu bây giờ, nhưng không có cô bé nào xinh xắn như Tiểu Tiểu cả. Từ đó đến này, Trần Ái Ân cũng chưa thấy Nhị Bảo gặp bé gái nhà ai mà nói là muốn ôm một cái hết.
Tiểu Tiểu muốn hoa mắt luôn rồi, từ đâu ra mà nhiều anh như vậy á?
Là bông hoa nổi bật giữa ngàn lá xanh, Tiểu Tiểu dứt khoát nhìn về phía Lâm Tiểu Hoa, ngọt ngào mà hô một tiếng: “Cát cát.”
Lâm Tiểu Hoa nâng cằm, đi bước một tới: “Tiểu Tiểu giống em, đều là bé gái, Tiểu Tiểu muốn chơi với em thôi.”
Nhị Bảo: “Em tránh một bên đi, Tiểu Tiểu ngoan, gọi anh nào, rồi anh dẫn em đi chơi. Anh dẫn em đi hái trái cây trên núi nhé, cực kỳ ngọt, ăn ngon lắm luôn.”
“Thím nhỏ, sao Tiểu Tiểu gọi Tiểu Hoa mà không gọi cháu vậy? Cháu thích Tiểu Tiểu lắm, Tiểu Tiểu không thích cháu ạ?” Tiểu Tiểu không chịu gọi anh, khiến cho Lâm Nhị Bảo vò đầu bứt tai, gấp như khỉ con luôn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play