Biết rõ tật xấu của con gái mình, Trần Ái Ân cực kỳ ngao ngán: “Nhìn xem, có con gái nhà ai như nó đâu, suốt ngày làm đỏm thôi. Người ta vừa mới khen con xinh xắn là để cho họ ôm vậy đó hả, quên lúc trước ba con đã dặn gì rồi sao? Cái tính này của nó quả thật là làm chị lo có ngày bị mẹ mìn ôm đi mất thôi!”
Con nhà người ta tốt xấu gì còn phải dùng mấy cái kẹo mới có thể dụ được, Tiểu Tiểu nhà cô thì hay rồi, chỉ cần khen bừa một câu “xinh đẹp”, “đáng yêu” là cứ thế theo thôi.
Lâm Tiểu Muội hôn một cái trên khuôn mặt còn thơm mùi sữa của Tiểu Tiểu: “Chị dâu đừng lo, nhà anh chị sống trong quân khu mà. Mẹ mìn nào dám vào đó bắt con của bộ đội chứ? Huống chi, Tiểu Tiểu nhà ta thông minh thế này cơ mà. Đây là Tiểu Tiểu biết em là cô nhỏ nên con bé mới cho ôm đấy, có phải không nào, Tiểu Tiểu?”
Hai cái sừng dê biện trên đầu Tiểu Tiểu cứ theo động tác gật đầu của con bé mà lắc qua lắc lại: “Tiểu Tiểu thông minh! Moa!”
Lâm Tiểu Muội đượcTiểu Tiểu thơm một cái thì vui vẻ không thôi. Cô ôm cháu gái mình chơi trò xoay vòng vòng, khiến Tiểu Tiểu cười khanh khách không ngừng.
Trần Ái Ân nắm tay Dương Dương, thở dài: “Dương Dương à, sau này vất vả cho con rồi. Con bé Tiểu Tiểu này, mẹ cũng hết cách rồi con ạ.”
Tiểu Tiểu là đứa có lỗ tai mềm thích nghe nịnh hót hay là đứa tính tình đơn thuần dễ lừa, Trần Ái Ân cũng không rõ nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT