Hôm nay đúng là không giống, hôm nay người sinh con là con gái bà, không phải là bà. Tưởng tượng đến cảnh con gái mình đau đến mặt mũi trắng bệch, mẹ Trần cũng thấy đau lòng theo: “Mẹ, mẹ không biết. Sau khi Ái Ân được đưa vào đây, người của bệnh viện liền không để ý đến mẹ nữa. Con bé là đứa có phúc khí, từ nhỏ nó đã tốt rồi, con bé và đứa nhỏ sẽ không có việc gì đâu, sẽ, sẽ tốt cả thôi.”
Mẹ vợ hoảng đến độ nói năng lộn xộn, Lâm Kiến Quốc chỉ có thể ép bản thân mình bình tĩnh lại: “Mẹ, không có việc gì, chúng ta nhiều người như vậy ở cạnh Ái Ân, Ái Ân và đứa bé nhất định sẽ tốt thôi. Mẹ, nếu không thì vậy đi, mẹ về mua con cá, hầm canh trước cho Ái Ân. Chờ Ái Ân sinh con xong là có thể uống chút canh rồi.”
Lúc từ nhà lên đây, hình như mẹ anh đã dặn dò anh như vậy.
Mẹ Trần lắc đầu: “Không, mẹ không đi đâu hết, mẹ phải đợi ở chỗ này, mẹ phải chờ Ái Ân.”
“Mẹ, sao lại không có tiếng động gì hết vậy?” Lâm Kiến Quốc là đang ôm Dương Dương để cho chính mình thêm can đảm đấy chứ, phòng giải phẫu yên lặng như vậy, không một âm thanh, đến mức khiến cho trong lòng Lâm Kiến Quốc phát hoảng.
Mẹ Trần hít vào một hơi, an ủi Lâm Kiến Quốc: “Không, không có tiếng mới tốt, Ái Ân đây là đang gắng sức sinh đứa bé ra đấy. Hay, hay là mẹ tìm người hỏi một chút?”
Nghĩ đến chuyện con gái bà là lần đầu sinh con, phụ nữ sinh con so đều không nhanh, tay mẹ Trần lại càng run hơn: “Cũng không biết lần này Ái Ân đi vào thì khi nào mới có thể ra được. Bồ Tát… Không phải, chủ tịch phù hộ, để Ái Ân và đứa bé đều bình bình an an.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play