Trần Ái Ân xoa xoa khuôn mặt nhỏ ú thịt của Dương Dương: “Dương Dương à, về sau con lớn lên không được quá trêu hoa ghẹo nguyệt, mang nợ đào hoa rắc rối như này về cho vợ con đâu đấy, biết chưa nào? Phải làm một chàng trai tốt nha.”
Dương Dương nhìn Trần Ái Ân cười: “Dương Dương tốt nhất, Dương Dương ngoan lắm, mẹ thích Dương Dương nhất!”
“Đúng vậy, Dương Dương nhà chúng ta là tốt nhất, mẹ thích Dương Dương nhất luôn.”
Dương Dương vui sướng nhảy lên vài cái tại chỗ: “Mẹ thích Dương Dương, không thích ba, Dương Dương tốt hơn ba nhiều.”
Trần Ái Ân thật sự vui vẻ: “Đúng là hai cha con dở hơi, một bên là vại dấm to, một bên là vại dấm nhỏ, hai vại dấm này lại còn bắt một mình mẹ dỗ dành nữa chứ. Thật hy vọng mẹ có thể sinh được cô con gái, đến lúc đó, ít nhất thì con bé cũng có thể san sẻ gánh nặng này với mẹ rồi.”
Đàn ông nhà họ Lâm này ấy à, mặc kệ là tuổi nào, năm nay bao lớn thì đều có một chút gì đó kỳ quặc mà lại ngây thơ.
Lâm Kiến Cường là thế, Lâm Kiến Quốc là thế, ngay cả củ cải nhỏ ba tuổi như Dương Dương cũng vậy luôn. Đàn ông nhà họ Lâm ấy à, “nguy hiểm” lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT