Biết được Trần Ái Ân không phải là người sẽ nghiêm túc thi đại học, áp lực tâm lý của Lâm Kiến Cường tức khắc biến mất sạch sẽ, cảm thấy cả người đều nhẹ nhàng hơn không ít.
Triệu Mỹ Hoa: “Còn không phải là do anh, nghe tin Trần Ái Ân muốn tham gia thi đại học xong là cả ngày nhìn em hết lườm lại liếc.” Nghĩ đến chính mình thiếu chút nữa bị Lâm Kiến Cường bắt ép học hành để thi đại học, Triệu Mỹ Hoa liền cảm thấy nhân sinh của chị ta sao lại thảm đến vậy chứ?
Chị ta đều đã lớn đầu như vậy rồi, con cũng đã sinh ba đứa, để chị ta đọc sách thi đại học ấy hả, vậy có khác gì bức chị ta đi tìm chết không?
Hồi chị còn nhỏ, phải đi học, ngay cả đếm đến một trăm còn đếm không hết đó!
Cũng chính vì bản thân mình học không được nên Triệu Mỹ Hoa cảm thấy Lâm Đại Bảo và Lâm Nhị Bảo đều do chị ta sinh, chắc chắn cũng giống chị ta thôi.
Đếm số còn không tốt thì còn học hành gì nữa, cho dù học phí có rẻ thì dù sao cũng phải tiêu tiền mà. Tiền này tiêu vô ích như vậy, có khác nào đem đổ sông đổ bể không.
Chỉ là hiện tại cái nhà này đã không còn là do Triệu Mỹ Hoa làm chủ nữa mà là do Lâm Kiến Cường định đoạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT