Bây giờ rất nhanh đã cuối mùa, Trần Ái Ân cũng không chắc bên ngoài có còn hoa hay không nữa, nhưng dẫn Dương Dương đi dạo loanh quanh, chạy chơi một hồi cũng không tệ.
Quả nhiên, vừa nghe có thể cùng mẹ ra ngoài đi dạo, Dương Dương đã vui vẻ cười toe.
Nó đá đá cẳng chân muốn xuống dưới, chân nhỏ vừa chấm đất đã muốn chạy. Dương Dương bây giờ chạy nhanh hơn trước không nói, so với nửa năm trước bước chân cũng vững chắc hơn nhiều. Nó kéo tay Trần Ái Ân, muốn lôi cô đi ra ngoài: “Mẹ, đi, hoa, shinh đẹp tới.”
“Shinh đẹp, shinh đẹp.” Mỗi lần nghe được giọng sữa của Dương Dương, Trần Ái Ân lại sự đáng yêu đó chọc cho trái tim ngứa ngáy, ngẫu nhiên còn sẽ cố ý học theo ngữ điệu nói chuyện của thằng bé nữa.
Dương Dương cũng không biết giọng sữa ngọng ngịu của mình chọc cho mẹ nó cười ngất, nó chỉ cảm thấy đấy là mẹ đang chơi cùng mình, cười đến vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu: “Gọi chị nữa?”
Hơn nửa năm này, quan hệ của Dương Dương và ba anh em Lâm Đại Bảo không chỉ là tốt bình thường đâu. Lâm Đại Bảo giá trị vũ lực cao, vẫn luôn là tiểu bá vương của đội sản xuất. Dương Dương có người đại ca là Lâm Đại Bảo che chở, nên không có đứa nhỏ nào dám ỷ vào Dương Dương còn nhỏ mà bắt nạt nó, bọn chúng đều sợ bắt nạt Dương Dương thì sẽ bị Lâm Đại Bảo đánh cho một trận.
Tháng chin năm nay là khai giảng khóa học mới, Lâm Kiến Cường mặc kệ Triệu Mỹ Hoa vẫn luôn cáu kỉnh không vui mà phản đối, trong tay hắn cầm hai mươi mấy đồng, cầm theo định đóng học phí cho Lâm Đại Bảo và Lâm Nhị Bảo. Ai ngờ thầy giáo lại nói với Lâm Kiến Cường là học phí miễn hết, chỉ cần tốn 5 mao tiền mua sách vở thôi. Đương nhiên, nếu Lâm Kiến Cường có thể mượn được sách cũ cho con hắn thì 5 mao tiền này không cần tiêu cũng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play