Mẹ Trần cảm thấy Trình Lâm điều kiện tốt thế kia, rất khó có thể nhìn trúng Trần Bảo Quốc nhà bà, thế nhưng Trình Lâm lại không nghĩ như vậy. Cô vẫn luôn cảm thấy biết ơn Trần Bảo Quốc vì cho đến tận bây giờ, anh vẫn thay cô giữ kín bí mật kia: “Ba mẹ, có một việc con vẫn luôn giấu mọi người. Không phải là có một hôm con về trễ sao? Thật ra, buổi tối hôm đó con gặp phải chút chuyện. May mà gặp được Trần đồng chí, nếu không thì…”
Như đã đề cập qua, Trình Lâm vẻ ngoài ưa nhìn lại có công việc tốt nên có rất nhiều nam thanh niên có điều kiện tốt muốn cưới cô.
Để được Trình gia cân nhắc chọn làm con rể dĩ nhiên phải là người có điều kiện tương đương với cô rồi. Thế nhưng, cũng có rất nhiều người điều kiện kém xa cô lại vẫn muốn Trình Lâm gả thấp cho họ. Thành đôi được thì quá tốt rồi, không thì cũng đâu mất gì.
Đối với những người này, Trình Lâm vẫn đều cự tuyệt, cứ cảm thấy thái độ của những người này có gì đó làm cô không thoải mái.
Vẫn theo mô tip chuyện xưa vô cùng lỗi thời, trong những người bị Trình gia cự tuyệt, có người muốn từ bỏ, lại có người vẫn chưa hết hy vọng. Có một người trong số đó ủ mưu muốn sàm sỡ Trình Lâm, để cô trở thành người của hắn, đến lúc đó, cho dù Trình Lâm không muốn gả thì vẫn phải gả cho hắn thôi. Còn tội đùa giõn lưu manh gì đó, hắn hoàn toàn không thèm để ý.
Một khi để hắn đắc thủ, Trình Lâm chỉ có thể gả cho hắn chứ không còn lựa chọn thứ hai nào nữa. Trình lâm gật đầu một cái, hắn liền cùng cô gạo nấu thành cơm, thành vợ chồng son thì tình cảm tốt cũng chỉ là chuyện sớm muộn thôi. Lúc đó thì tốt rồi, nào có người đàn bà nào lại đi cáo trạng chồng mình để hắn đi tù chứ, đúng không?
“Anh hùng cứu mỹ nhân cơ đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play