“Em không khóc.” Cái đó là trong khoảng thời gian ngắn không khống chế được cảm xúc thôi.
Lâm Kiến Quốc hiểu ý gật đầu: “Ừ, em không khóc, này chỉ là nước từ hốc mắt em chảy ra thôi, được chưa nào?”
Khi còn độc thân, Lâm Kiến Quốc không biết nhớ thương là thứ gì, vậy mà lúc này, sau khi trong lòng đã có một cô vợ nhỏ, thương nhớ lại như song, chảy hoài không dứt.
Dỗ dành Trần Ái Ân, Lâm Kiến Quốc nhạy bén mà nhìn thấy trong nhà có mấy người mà anh không quen biết: “Trong nhà có khách tới à?”
“Mẹ ơi!” Dương Dương chạy ra, máu ghen mười phần mà chen vào giữa Trần Ái Ân và Lâm Kiến Quốc, tay vòng qua ôm lấy chân Trần Ái Ân, muốn bò lên trên.
“Lại béo.” Hơn nữa còn béo lên không ít nữa chứ.
Ngoài miệng thì ghét bỏ ghê gớm, nhưng Lâm Kiến Quốc lại lấy tay vớt một cái, đem Dương Dương từ trên mặt đất vớt lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play