Nhưng sau lại nghe Lâm Kiến Cường đề cập đến chuyện chia nhà, mẹ Lâm coi như đã biết, một tấm lòng vì con cả mà suy nghĩ, tính toán của bà coi như là vô ích, là uổng phí công sức rồi.
Muốn chia nhà thì cứ chia đi. Sau khi chia nhà, ai có lợi hơn, trong bụng bà đều rõ ràng cả.
Đứa con cả Lâm Kiến Cường này của bà, không muốn vì em trai, em gái mà bỏ ra chút gì, vậy thì bà dựa vào cái gì mà để Lâm Kiến Quốc phải lấy tiền lương của mình ra nuôi sống một nhà anh cả của nó chứ? Trên đời này ở đâu cũng không có cái đạo lý đó.
Mẹ Lâm trừ bỏ đối xử không tồi với ba đứa cháu nhỏ thì đối với hai người vợ chồng Lâm Kiến Cường đều như nhau, không cho ăn, tiền thì càng là mơ cũng đừng nghĩ.
Đâu giống hiện tại, Trần Ái Ân vừa nói phải về nhà mẹ đẻ, mẹ Lâm lập tức hào phóng mà cầm ra 50 đồng cho cô mua quà về nhà mẹ đẻ, để cô không bị người ta bắt bẻ, đàm tiếu.
“Mẹ không sao cả, thân thể còn tốt lắm, con đừng lo lắng.” Mẹ Lâm rất cứng rắn mà bắt Trần Ái Ân cầm tiền, “50 đồng này tính ra cũng không phải là rất nhiều. Tiền trợ cấp của Kiến Quốc đều ở chỗ con, nếu có cần gì khác, con tự nhìn rồi làm đi.”
“Mẹ, thế có phải nhiều lắm…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play