"Không thể!" Mấy đứa con không nghe lời làm chị ta mất hết mặt mũi, Triệu Mỹ Hoa tức không chịu được.
Một đứa hai đứa, rõ ràng đều là do chị ta sinh ra, thế mà cứ một lòng với bà nội chúng nó, không để mẹ ruột như chị ta vào mắt. Lâm Tiểu Hoa dụi mắt khóc tấm tức: “Mẹ, sao mẹ mắng con, mẹ để anh cả anh hai ở lại mà lại không cho con ở, mẹ không thương con nữa rồi.”
Con nít đứa nào chẳng thích chơi thêm bầy, huống chi, Triệu Mỹ Hoa thường đẩy ba đứa con qua bên nhà mẹ Lâm.
Thời gian trôi qua, mấy đứa trẻ liền hình thành nhận thức: Bà nội chẳng những sẽ không mắng bọn nó mà còn thường xuyên chuẩn bị đồ ăn ngon nữa.
Là trẻ con, đứa nào lại chẳng thích có bà nội như vậy, chẳng lẽ lại đi thích bà ngoại ăn gì cũng giấu đi ăn một mình bên Triệu gia sao?
Chỉ một điểm này thôi, đứa nhỏ 7 tuổi như Lâm Đại Bảo đã có thể suy nghĩ rõ ràng rồi.
Huống chi, dù Triệu Mỹ Hoa một mực giở trò nói xấu mẹ Lâm trước mặt ba đứa nhỏ này thì bọn nó còn có cha ruột là Lâm Kiến Cường cơ mà. Lâm Kiến Cường trách mẹ Lâm thiên vị Lâm Kiến Quốc, đối xử không ra gì với đứa con cả là hắn. Nhưng đồng thời hắn cũng hiểu được một điều là nếu hắn và Triệu Mỹ Hoa có chuyện gì, thì người có thể giúp vợ chồng hắn chăm lo cho ba đứa con này cũng chỉ có mẹ Lâm và Lâm Kiến Quốc mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play