“Ừm, cứ tự nhiên” Biên Duyên nói xong cầm lấy một nắm cơm bắt đầu ăn, tuy cơm nắm của An An làm có chút quái lạ nhưng vẫn rất ngon.
“An An này, chú ăn được không?” Vân Tô chỉ cơm nắm trong hộp mỉm cười, hỏi.
“Được ạ” An An nghe thế, lập tức gật đầu đầy mong đợi.
“Ngoan lắm..” Vân Tô cầm lấy một nắm cơm cắn một miếng, nhìn thấy ánh mắt của An An đang mong chờ nhìn mình, anh chuẩn bị khen cậu bé lố hơn xíu, nhưng câu nói đầu tiên vừa thốt ra khỏi miệng đã bị An An chặn họng.
“Chú ăn nhiều chút, ăn xong thì nhớ trả tiền đó” An An thấy anh ăn rất vui vẻ, nên bản thân cũng vui lây, thường ngày cơm nắm mẹ nấu đều có thể bán kiếm tiền, bây giờ cậu bé cũng có thể giúp mẹ kiếm tiền rồi!
“Được rồi, đây là tiền bữa ăn hôm nay, vất vả cho hai người rồi” Vân Tô nhìn đôi mắt to tròn, đen láy như quả bồ đào và vẻ mặt đầy mong đợi nhìn mình của An An, chỉ cười rồi lấy một viên tinh hạch đưa cho cậu bé.
“Mẹ ơi, con cho mẹ nè!” An An vui mừng cầm lấy tinh hạch, đảo mắt lại bỏ nó vào trong tay mẹ mình giống như hiến đồ quý.
“Nếu bao cả quán thì bao nhiêu tiền?” Vân Tô thấy Biên Duyên nhìn sang, lập tức hỏi.
“Nếu bao quán thì lát nữa tôi nấu chút món ngon cho các anh ăn” Biên Duyên nhìn tinh hạch cấp ba trong tay mình, rồi liếc Vân Tô, không khách sáo bỏ vào túi quần. Dù sao với cái giá này, Vân Tô vẫn dư sức trả tốt. Chỉ là cô không ngờ gần đây, An An đã bị cô hun đúc, trở thành một nhóc tham tiền rồi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT