Âu Lạp thấy vẻ mặt cô thay đổi, đang muốn quay về thì dừng bước chân lại nói. Biên Duyên không những không nhận ra cô ấy mà tính cách cũng thay đổi quá lớn. י,
“Bỏ đi, ngày mai gặp." Âu Lạp nhìn thấy ánh mắt khó hiểu của cô, cuối cùng quay người trực tiếp rời khỏi, nếu thực sự đã quên thì bỏ đi.
Biên Duyên nhìn bóng lưng Âu Lạp, cố gắng nhớ lại trong đầu, nhưng vẫn không thể nhớ ra bất cứ ký ức gì liên quan đến cô ấy.
“Tình thế ép buộc, không có cách nào khác." Biên Duyên lại mở thư ra, sau khi xác nhận ý nghĩa của hàng chữ đó lần nữa mới dùng bật lửa đốt, cuối cùng vứt vào thùng rác để nó trở thành tro bụi.
“An An, mai mẹ dẫn con ra ngoài chơi được không?” Biên Duyên điều chỉnh lại vẻ mặt xong mới đến chỗ An An đang ngồi chơi ở sô pha nói.
“Thật sao?” An An nghe xong vui vẻ bỏ đồ chơi trong tay sang bên cạnh, đi chơi bên ngoài như lần trước cậu bé muốn đi.
“Thật” Biên Duyên thấy cậu bé vui mừng, nụ cười trên mặt càng tươi hơn.
“Mấy người anh Dương Quang cũng đi sao?” An An chờ mong hỏi.
“Lần này chỉ sợ không được, lần sau chúng ta dẫn theo bọn họ, lần này chúng ta đi qua đó xem trước có vui không, nếu vui thì lần sau dẫn theo cả mấy người dì Hạ." Biên Duyên kéo cánh tay nhỏ của An An dịu dàng nói, nơi đó quá xa, cô nghĩ chị Thu Ca có lẽ sẽ không nỡ để Dương Quang đi cùng bọn họ xa như vậy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT