Anh ấy nói: “Lúc bắt đầu mạt thế tôi ở tỉnh khác, lúc về đến nơi thì nhà mất rồi, người nhà cũng không còn, bây giờ chỉ có một mình tìm đường sống, mỗi ngày coi như ngày cuối cùng, trở về cô đơn không bằng ở đây góp vui cùng mọi người.”
Người như anh ấy không phải số ít, sau khi không còn vướng bận, con đường ngày mai không biết nên đi như nào.
Mà lúc Biên Duyên bận rộn, cô không hề biết rằng có một ánh mắt ở chỗ tối đang nhìn chằm chằm cô.
Trong một góc cách sạp hàng của Biên Duyên không xa, thời gian mấy ngày nay Thích Uyên không chỉ nghe nói Biên Duyên không chết, thậm chí còn nói địa chỉ cô đang ở cho bà ta, cầm địa chỉ, cho dù trong lòng không tình nguyện nhưng bà ta vẫn phải đến tìm người.
Sau khi sửa soạn một hồi, Biên Châu Huệ mang vẻ mặt bất mãn đến tìm cô, nhìn thấy không phải là Biên Duyên đầu óc rối bù bẩn thỉu dẫn theo con tìm cách sống, mà là một Biên Duyên ăn mặc gọn gàng sạch sẽ, mặt tươi cười đối đáp với khách hàng.
Nhìn đội ngũ xếp thành hàng dài trước xe bán đồ ăn, Biên Châu Huệ đứng ở góc xoa thật mạnh mắt mình, cảnh tượng trước mắt khác xa với những gì bà ta tưởng tượng.
Đặc biệt là từng viên tinh hạch sáng lấp lánh Biên Duyên vứt vào thùng tiền khiến bà ta kéo lại thần trí, lúc bà ta đi về phía Biên Duyên, trong mắt đầy sự tham lam và tính toán.
Cúi đầu sửa soạn lại trang phục của mình, thuận tiện sửa lại biểu cảm trên mặt, sau đó mới chạy từng bước về phía xe bán đồ ăn của Biên Duyên với vẻ mặt đầy nước mắt.
Do động tác của bà ta quá khoa trương, cùng với động tĩnh lớn khi chạy khiến mọi người xếp hàng trước xe thấy bà ta nhào đến liền vội vàng tránh sang hai bên, động tác vô cùng đồng đều.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play