Dương Kế Huy nhìn dáng vẻ hứng thú của cô thì lặng lẽ tiến đến nói nhỏ bên tai cô.
“Nhất Nhai à, vậy đúng là không dễ gặp được.” Biên Duyên nghe xong đáy mắt lóe sáng, chiều hôm nay sau khi suy đi nghĩ lại, bên phía Tây thành có liên quan đến nguyên chủ cũng chỉ có mỗi Vân Tô, bây giờ nghe Dương Kế Huy nói như vậy, trong lòng cô càng chắc chắn, hôm đó đi đổi tinh hạch không biết bị Vân Tô nhìn thấy và nhận ra từ lúc nào.
Điều duy nhất khiến cô khó hiểu là chẳng nhẽ Vân Tô vẫn nhớ chuyện đó của năm năm trước, bây giờ phái người đến canh chừng cô định báo thù, thù dai vậy sao?
Lúc đó nguyên chủ cũng bị người ta tính kế nên mới phát sinh tình một đêm với anh, nhưng mà…Vân Tô bây giờ hình như không biết, anh dường như vẫn cho rằng là nguyên chủ gây ra.
Trong ký ức của Vân Tô, cô không những bẫy Vân Tô, lại còn đưa người trong lòng anh lên giường của người khác.
Điều này đối với người bình thường chắc đều khó lòng vượt qua được, đặc biệt trong truyện có viết Vân Tô vẫn luôn có tình cảm sâu nặng với nữ chính, cho dù cô ta đã ở cùng với nam chính, anh vẫn đi phía sau âm thầm bảo vệ cô ta.
Đây là tình yêu cảm động đất trời biết nhường nào.
Cứ nghĩ đến việc trong mắt Vân Tô, nguyên chủ đã dẫm đạp lên tình yêu của anh, Biên Duyên liền cảm thấy mình sớm muộn cũng phải chịu cơn giận giữ của Vân Tô. Chỉ cần anh ra tay không quá đáng, cô cũng chỉ có thể nhịn, bởi vì bây giờ cô không có chứng cứ giúp nguyên chủ rửa sạch tội danh.
“Đúng vậy, hơn nữa anh ta cũng chỉ là người, lại không phải là thần, nhìn anh ta làm gì, có thời gian không bằng chị Duyên làm nhiều món ngon hơn đi.” Dương Kế Huy vừa nói đến ăn uống, cả người trông cứ ngốc nghếch làm sao.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT