Biên Duyên nhìn cảnh này trong mắt đều là ý cười, cảnh tượng hòa hợp đầy yêu thương này rất giống kiếp trước lúc cô đi bán hàng.
Thời gian bận rộn trôi qua rất nhanh, có thể nói là từ hoàng hôn đến tối muộn, tay cô chưa từng nghỉ ngơi.
Bán xong hộp cuối cùng, Biên Duyên dọn dẹp, tắt đèn ngoài xe, ngồi trên ghế sô pha mềm không muốn động đậy.
“Con yêu, qua đây cho mẹ hít chút khí của trẻ con đi.” Nhìn An An sau khi dậy không làm phiền cô, ngoan ngoãn chơi rubik, Biên Duyên muốn ôm cậu bé nhưng không muốn động đậy, vì vậy chỉ có thể gọi cậu bé qua.
“Mẹ, con xoa cho mẹ.” An An nghe xong vội vàng thả khối rubik trong tay xuống chạy về phía Biên Duyên, khuôn mặt có chút thịt đau lòng nhìn cô, cánh tay mềm mại ấn trên cánh tay cô.
“Ừm…nguyên khí tràn đầy.” Biên Duyên nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nhóc con, trong lòng mềm mại, cười vươn đầu về phía bụng An An dụi, chọc cho đứa trẻ cười liên tục, trong tiếng cười đầy ngây thơ của con trẻ, Biên Duyên cảm thấy toàn thân lại tràn trề sức lực. Trước đây cô muốn nuôi mèo nhưng không có thời gian, đời này ông trời lại tặng cho cô một bảo bối nhỏ độc nhất vô nhị, hít một hơi toàn thế giới đều ngọt ngào.
“Mẹ, tối hôm nay chúng ta ăn cơm trắng thôi.” An An cười xong mới ngẩng đầu khỏi lòng Biên Duyên, dùng đôi mắt ướt át nhìn cô, vừa rồi cậu bé thấy vẫn còn cơm, mẹ đã bận cả một ngày không cần đi làm đồ ăn nữa.
“Không sao, mẹ có cái ôm đầy yêu thương của bảo bối, đã không còn mệt nữa.” Nhìn đôi mắt sáng ngời của nhóc con, Biên Duyên cười nói, huống hồ cô là người có vũ khí gian lận, cho một viên tinh hạch cấp một vào hệ thống là toàn thân vô cùng thoải mái.
“Thật sao, vậy An An ôm mẹ nhiều hơn.” An An nghe xong mắt càng sáng hơn, ôm xong mẹ không mệt nữa, vậy cậu bé sẽ ôm mẹ nhiều hơn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT