“Một đám sói mắt trắng vô ơn.” Nghĩ đến lần trước buổi trưa chỉ ăn được có hai miếng, ông ấy đã bị đám nhóc ở nhà lừa ra ngoài, lúc ông trở về chỉ còn lại hộp rỗng, Dương Địa Hải híp mắt khẽ mắng một câu.
“Có thể cầm hết không?” Biên Duyên nhìn vẻ mặt của anh Dương âm thầm cười, với số lượng cơm hộp mỗi lần anh Dương đặt gần đây là biết nhà ông ấy toàn là những người ham ăn.
“Cầm được, hôm nay cảm ơn bà chủ Biên.” Anh Dương tay trái ôm chậu, tay phải xách túi cảm ơn Biên Duyên xong liền bước chậm rời đi.
“Khách sáo gì chứ, lần sau lại đến.” Nhìn cảnh tượng mọi người vây đến sau khi anh Dương rời khỏi, cô cười híp mắt.
Bữa này anh Dương đắc ý, kéo đầy cừu hận, không nhìn thấy mọi người xung quanh ngửi thấy mùi bị ông ấy trêu chọc sắp không nhịn được muốn đánh ông ấy rồi sao?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT