“Mẹ!” An An nhìn các bạn lần lượt được đón đi thì đưa mắt về phương hướng ngày thường ông hay xuất hiện. Chẳng biết vì sao hôm nay cậu bé đợi lâu như vậy rồi mà ông còn chưa tới, An An có hơi lo lắng. Ngay lúc cậu bé định đi về một mình thì đột nhiên nhìn thấy mẹ, trong thoáng chốc tâm tình sa sút lúc đầu chuyển biến ngay thành vui sướng.
“Xin lỗi bảo bối của mẹ nhiều, trên đường bị kẹt xe nên mẹ tới trễ mất.” Biên Duyên ôm An An bắt đầu cọ vào mặt cậu bé.
“Không sao đâu mẹ, hôm nay mẹ tới đón con vậy thì ông ở nhà sao?” An An vòng tay ôm cổ cô mở miệng hỏi.
“Ừ, hôm nay ông ở nhà, mẹ và chú Vân rảnh nên tới đón con.” Biên Duyên nghe thế thì cười đáp.
“A có cả chú Vân nữa, cháu chào chú Vân.” Lúc này An An mới nhận ra bên cạnh mẹ còn có một người nữa. Vừa rồi cậu bé mải lo lắng cho ông, cộng thêm việc số người lớn tới đón trẻ tan học rất nhiều nên cậu bé mới không nhận ra được ngay. An An có hơi xấu hổ mở miệng ra chào.
“Cuối cùng nhìn thấy chú rồi à?” Vân Tô mỉm cười bất đắc dĩ, trong mắt cậu bé này chỉ có mỗi mẹ mình thôi.
“Hì hì, mẹ thả con xuống đi.” An An nói xong thì trượt xuống dưới đất, tay phải cầm tay mẹ, tay trái cầm tay chú Vân Tô, vẻ mặt cậu bé sung sướng bước đi về phía trước. Hình ảnh này giống như bạn nhỏ được bố và mẹ tới đón khi tan học vậy, vô cùng ấm áp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play