Một nguồn uy áp từ tay của anh đánh đến làm đồng tử của con Dực Thú kia mở to ra, sau đó chúng thấp người xuống tạo dáng thuần phục dưới chân anh.
Vân Tô nhìn thấy thế, khóe môi của anh cong lên rất hài lòng. Đúng như anh đã dự đoán, việc dùng uy áp lên dị thú cấp thấp hơn bản thân sẽ dễ dàng hơn.
“Mày lên kêu bạn của mình xuống đây hết đi.” Vân Tô đè tay phải lên đầu Dực Thú, anh đang dùng uy áp để ra lệnh cho nó. Mọi người thấy thế cũng nhận ra, nhóm họ có thể tiết kiệm được rất nhiều sức lực ở đây.
Không lâu sau, Dực Thú đã đứng đầy trước mặt Vân Tô. Tuy bọn chúng đã hiền hòa nằm rạp trên mắt đất rồi nhưng lúc Biên Duyên dẫn mọi người đến, họ vẫn có chút xúc động.
Đặc biệt là đội trưởng Vương, đáy mắt anh ta có cảm xúc rất phức tạp khi thấy đám Dực Thú có số lượng gấp đôi xung quanh họ tập hợp và thuần phục hết trước mặt Vân Tô.
“Tôi tìm một đội thú cưỡi cho chúng ta.” Vân Tô hài lòng nhìn Biên Duyên đi tới, anh vuốt đầu của Dực Thú, bật cười to rồi nói. Nếu như anh đưa chúng nó về thuần phục và nuôi dưỡng thì khi người Chấp Băng làm nhiệm vụ vừa thuận tiện vừa đảm bảo được an toàn hơn nhiều.
“Mọi người đừng thấy vẻ ngoài của bọn chúng to lớn mà nghĩ nó hung dữ, thật ra tính nết của chúng rất dịu dàng và ngoan ngoãn.” Anh vừa dứt lời, con Dực Thú kia đã cọ đầu của nó vào lòng bàn tay của Vân Tô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT