“Đội viên của anh biết dùng dị năng để làm kính chắn gió à đoàn trưởng Vân?” Biên Duyên nhìn thấy Vân Tô đang đứng bên cạnh dùng dị năng tạo kính chắn gió cười trừ.
“Họ không cần biết.” Nụ cười trên mặt của Vân Tô rất dịu dàng, phối hợp với vị trí đứng của hai người hiện tại đột nhiên khiến bầu không khí trở nên mập mờ.
“Anh có biết rằng dùng khuôn mặt và nụ cười, giọng điệu nói chuyện với người khác như vậy là không thích hợp không Vân Tô?” Nhịp đập của trái tim Biên Duyên đột nhiên tăng tốc lên khi cô nhìn gò má của anh, người đàn ông này đúng là vô tình chọc người mà.
“Thật sao?” Vân Tô tránh cơ thể sang bên cạnh, nụ cười tươi của anh càng thêm chói mắt trong đêm tối. Anh thấy đêm nay cũng rất tốt, anh muốn kiểm tra suy nghĩ của Biên Duyên về mình.
“Đúng thế, vậy nên nói đi nói lại anh đừng có đứng gần tôi quá.” Biên Duyên nhìn anh đột ngột áp sát gương mặt của mình lại đây, cô vội vàng dịch hai bước sang bên cạnh.
“Đêm nay, tôi với đoàn trưởng Vân gác đêm nên cô nghỉ ngơi đi Tiểu Duyên!” Lão Ngũ vừa mới hong khô quần áo đi lên đã thấy tay của Vân Tô đang âm thầm rụt về, anh nghĩ nếu không phải do Âu Lạp kia lôi kéo mình hỏi linh ta linh tinh chắc hẳn anh ta đã lên đây từ sớm rồi.
“Được rồi, thế đêm nay hai người phải chịu cực rồi.” Nhiệt độ trên mặt của Biên Duyên nhanh chóng giảm xuống khi lão Ngũ đi đến, cô vừa nói xong đã vội vàng rời khỏi bức tường giống như muốn chạy thoát ra bầu không khí khó tả này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play