Anh ta bật sáng cái bóng đèn trên đầu mới phát hiện, bóng đen ở nơi này hoàn toàn khác xa với màn đêm phía trên bởi dù có ánh sáng của bóng đèn đi chăng nữa họ cũng chỉ nhìn thấy khung cảnh cách đó ba mét, còn nơi nào không được chiếu sáng thì bị bao phủ tối đen như mực rất kỳ quái. Nhưng mà màu đỏ xung quanh hông của mọi người càng dễ thấy hơn là ánh sáng đèn trên đầu họ, anh ta đành tắt đèn đi rồi vội vàng đuổi theo bước chân của mọi người.
Bọn họ bơi chừng nửa tiếng đồng hồ mới đến gần bờ hồ. Sau khi đội trưởng Vương đi lên, xác định xung quanh không có bất cứ nguy hiểm nào mới bắt đầu đếm số người.
“Chúng ta tìm chỗ gần đó tạo lá chắn rồi nghỉ ngơi đi, không thể hành động ban đêm dưới sương mù này được.” Biên Duyên nghe đội trưởng Vương đếm số người xong rồi nói với người bên cạnh.
“Vậy chúng ta đi lên đằng kia vậy, địa hình ở nơi đó rất thích hợp, bọn anh đã từng đóng quân ở đó.” Lão Ngũ bật bóng đèn chạy vụt lên đằng trước, sau khi anh ta xác định vị trí mới đề nghị.
“Được, chúng ta đi thôi.” Biên Duyên và Vân Tô đưa mắt nhìn nhau, họ đồng ý rồi dẫn người đi đến nơi lão Ngũ đã chỉ.
“Tôi thấy nơi này có vẻ an toàn đấy.” Đới Dân đi trong nhóm người đã tò mò nhìn quanh khắp nơi làm bóng đèn trên đầu liên tục đung đưa. Anh ta nghe mọi người nói xuống dưới này rất nguy hiểm, nhưng mà sau khi đến đây anh ta lại không thấy bất cứ con quái thú nào, bấy giờ anh ta mới âm thầm thở dài một hơi.
“Hề hề.” Lão Ngũ nghe anh ta nói thế lại dùng ánh mắt nhìn Đới Dân như một thằng đù, vừa rồi Biên Duyên đã âm thầm xử lý bao nhiêu quái thú? Chẳng lẽ anh ta bị mù sao?
“Ngài Đới đừng đi lung tung.” Đội trưởng Vương đứng bên cạnh thấy được ánh mắt của lão Ngũ nhìn Đới Dân, anh ta thật sự không cảm thấy tình hình nguy hiểm gì nhưng mà đội trưởng Vương cảm giác được một nguồn lực rất mạnh mẽ, cho nên anh ta cũng biết được lúc họ ở trong hồ nước đã gặp nguy hiểm rồi. Dù rằng lúc anh ta vẫn chưa định vị được nguy hiểm đó ở đâu để cảnh báo cho mọi người thì nó đã bị người nào đó âm thầm loại bỏ.
“Tôi biết mà, tôi chỉ nói thôi.” Tuy anh ta rất tò mò không biết thế giới dưới sương mù ra sao, nhưng dầu gì anh ta cũng còn tiếc cái mạng mình lắm thế nên Đới Dân không dám đi lung tung.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play