Cuối cùng, bọn họ băng qua thảo nguyên cũng không gặp bất cứ chuyện gì, những thứ kia dường như đều biến mất không thấy tăm hơi.
Chỉ có Biên Duyên mới biết, những con giun đen đang run rẩy nhìn bọn họ rời đi từ phía xa.
"Mọi người cẩn thận, bìa rừng này có mùi hôi ẩm ướt, bên trong có lẽ có một đầm lầy lớn." Vân Tô đột nhiên đi chậm lại, cau mày nói với hai người.
“Mùi hôi ẩm ướt, Tiểu Duyên có ngửi thấy không?" Lão Ngũ dừng lại, khịt mũi ngửi thử, anh ta chỉ có thể ngửi thấy mùi lá cây mục nát trong khu rừng.
"Không ngửi được." Biên Duyên lấy tay xoa mũi, nói.
"Đoàn trưởng Vân, anh chắc chắn phía trước có đầm lầy thật sao?" Lão Ngũ nghi ngờ hỏi anh, khu rừng này nhìn qua trông không giống có một đầm lầy lớn, nhưng nếu Vân Tô có thể ngửi được thì có lẽ cách bọn họ cũng không xa.
"Tôi chắc chắn, cẩn thận một chút, bên trong còn có một mùi hôi rất khó diễn tả." Vân Tô khó chịu cau mày, có vẻ khả năng này vẫn còn sau khi dung hợp với con quái thú đó, nhưng anh vẫn chưa sử dụng thành thục, nếu không anh có thể phải ngửi thấy mùi gì đó trên cả thảo nguyên rồi.
"Họ có thể đang bị mắc kẹt trong đầm lầy rồi." Biên Duyên ngước mắt nhìn về phía trước, đó chính là hướng mà bọn họ nhìn thấy khói xanh bốc lên, Vân Tô không phải loại người nói mấy chuyện vô căn cứ, anh nói phía trước có đầm lầy thì chắc chắn sẽ có đầm lầy.
"Nếu lạc vào một vùng đầm lầy lớn, xung quanh đầm lầy có thứ gì đó nữa thì khó nói." Lão Ngũ vuốt cằm nói, thế giới sương mù vốn đã rất kỳ lạ, ngay cả động vật và thực vật tồn tại ở đây cũng không đơn giản, nhiều lúc những phương pháp trên mặt đất không thể sử dụng được khi ở đây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play