"Anh Kỳ đến từ Tứ Xuyên, tôi đặc biệt chuẩn bị cho anh đấy, dù sao anh cũng là khách." Vân Tô nghe vậy nheo mắt lại, đôi mắt nhỏ dài đằng sau cặp kính ẩn chứa một chút cảm xúc không hài lòng, lão Ngũ này đang kiếm chuyện.
"Đội  trưởng Vân nói vậy sai rồi, từ khách chỉ thích hợp với anh thôi." Lão Ngũ nhướng mày, tuy trên mặt vẫn nở nụ cười, nhưng trong mắt ẩn chứa một tia sát ý, thái độ của Vân Tô đối với ân nhân của mình như vậy đấy.
"Ba người chúng ta đều là khách của thế giới sương mù, hai người tranh cãi chuyện này làm gì." Biên Duyên nhìn hai người đột nhiên trở nên căng thẳng với nhau, trong mắt lộ vẻ khó hiểu, vừa nãy không phải đang yên lành sao, tại sao đột nhiên cãi nhau rồi?
"Trời tối rồi, đi săn nữa không an toàn, Vân Tô, anh có mang theo lương khô, nếu anh không ăn cay được thì tối nay ăn lương khô đỡ, xem như xong một bữa tối." Biên Duyên nhìn Vân Tô, độ cay của thịt thỏ này đúng là một thử thách lớn với Vân Tô, dù sao độ cay của nó không thua gì ớt ma quỷ, hơn nữa anh còn bôi lên nhiều như vậy.
"Tiểu Duyên nói đúng, con thỏ này cứ để tôi và Tiểu Duyên thích ăn cay ăn hết là được." Lão Ngũ nghe vậy, vẻ mặt ra vẻ đắc ý .
"Không sao đâu, lâu lâu mới có cơ hội ăn cay thử." Vân Tô nhìn miếng thịt thỏ nóng hổi được nướng bằng lửa than, từ từ nói.
"Vết thương của anh vừa mới khỏi, đừng miễn cưỡng!" Biên Duyên nghe vậy, cô không đồng ý nhìn anh, nếu anh ăn xong lại đổ bệnh nữa thì chẳng phải uổng phí viên tinh hạch mà cô bỏ ra hai ngày trước sao.
"Tôi biết rồi." Vân Tô thấy Biên Duyên kiên quyết từ chối anh, anh mím môi và trả lời một cách yếu ớt.
Biên Duyên nghe anh trả lời thì nhìn anh với vẻ mặt phức tạp, sao cô nghe giọng điệu vừa rồi có cảm giác Vân Tô vừa bị bắt nạt nhỉ, cô nói vậy do lo lắng cho anh mà.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play