“Vừa rồi vẫn chưa kịp giới thiệu, chào cô, tôi là Hồ Mộng, rất cám ơn cô vì đã ra tay giúp đỡ.” Hồ Mộng nhìn thấy sắc mặt người bạn đã dần trở nên tốt hơn, sắc mặt cảm kích nói chuyện với Biên Duyên, nếu như không có cô, Tiêu Tiêu đã xảy ra chuyện lớn rồi.
“Không cần khách khí, tôi là Biên Duyên.” Biên Duyên gật gật đầu với cô ta, sau đó đi đến bờ sông rửa sạch đôi tay, hành động vừa rồi làm tay cô dính không ít máu tươi.
Hồ Mộng hơi thận trọng nhìn cô một cái, sau đó đi đến bên người bạn tốt, rồi ngồi xổm xuống tiếp tục giúp Tiền Tiêu lau mồ hôi, nhìn miệng những vết thương được trị liệu dần dần khép lại, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm.
Mà Biên Duyên cũng không có ý ở lại đây lâu, sau khi rửa sạch tay, cô hướng ba người gật đầu rồi đi trở về đoàn đội của chú Vân.
“Tiểu Duyên, cô gái đó thế nào rồi?” Chú Vân nhìn thấy Biên Duyên trở về thì dừng cuộc nói chuyện với Lạc Hồng lại, quay đầu nhìn cô, đứa trẻ Tiền Tiêu đó nhiều lúc quá bướng bỉnh quật cường.
“Chú Vân yên tâm đi, anh Chu đã trị liệu cho cô ấy rồi.” Biên Duyên cho ông ấy một ánh mắt an tâm.
“Vậy là tốt rồi.” Chú Vân nghe vậy gật đầu.
“Tiểu Duyên, cô ăn một chút gì đi.” Kỳ Chu Nham thấy Biên Duyên trở về, mang một ly mì còn nóng hổi đem qua cho cô.
“Cám ơn.” Đi cả một buổi sáng, đúng là cô có hơi đói bụng, cũng không khách sáo với lão Ngũ, cô nhận lấy ly mì rồi bắt đầu ăn, tuy rằng hương vị không thể so được với đồ ăn cô làm, nhưng lúc này đây có thể ăn được một bữa cơm nóng là đã không tệ rồi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT