"Xong rồi, tôi còn làm cái nắp cho nó nữa nè!" Lạc Hồng đắc chí ngẩng đầu lên, việc học tập kỹ năng và rèn luyện dị năng trước đây đúng là không vô dụng mà.
"Giỏi lắm." Khuôn mặt của Biên Duyên lộ ra vẻ khích lệ, vỗ nhẹ lên vai của cậu ta. Lúc này, cô mới bỏ hoa vào giỏ
"Cũng được rồi." Biên Duyên nhìn Tịnh Lam đã đầy trong giỏ dây leo, bảo hai người dừng tay. Dù sao cũng không thể nhổ cỏ tận gốc được, cứ ghi nhớ lại nơi này về sau có thể tiếp tục đến hái.
Còn chuyện nói rằng không để lại bất cứ đóa hoa nào, cũng không phải là chuyện hái sạch Tịnh Lam.
"Chị Biên, hoa Tịnh Lam có thể trưởng thành ở suối nước nóng này, không biết bên trong có chứa vật chất đặc biệt gì không nhỉ? Chúng ta có cần múc chút nước về luôn không?" Lạc Hồng ngồi xổm bên suối, nhìn Tịnh Lam trong nước suối mà kích động.
“Cậu có thể nếm thử, để xem nó có tác dụng gì hay không. Không chừng, cũng có thể tăng dị năng đó.” Lão Ngũ tựa lưng vào tường ngồi dưới đất, nhìn Lạc Hồng với ánh mắt như cười nhưng không cười.
"Hay là, tôi thử xem nhé?" Lạc Hồng thật sự bị lời nói của anh ta làm ngứa ngáy, vung tay vung chân muốn chuẩn bị múc nước, trong những truyện võ hiệp trước đây cũng có rất nhiều tình huống giống như thế.
"Đứa nhóc ngốc này, nó chỉ là suối nước nóng bình thường thôi." Biên Duyên liếc lão Ngũ vừa trêu Lạc Hồng, rồi vỗ đầu cậu ta nhắc nhở. Lão Ngũ nghĩ cái gì thế không biết, đi trêu một đứa bé đúng là rất xấu bụng.
"Đi thôi, chúng ta còn phải tìm kiếm ký hiệu mọi người để lại nữa." Biên Duyên đậy giỏ dây leo lại, ném nó lên lưng Lạc Hồng chuẩn bị xuất phát.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play