Ngày hôm sau, ngay sau khi mặt trời mọc, cô bé mặc quần đùi áo phông ôm hộp sô cô la, vẻ mặt chờ đợi đứng ở bên cạnh cây cầu nhỏ.
Chỉ là khi cô bé đợi đến lúc mặt trời chuyển lên đỉnh đầu rồi mà vẫn không đợi được Niếp Niếp đến.
Tuy trong lòng cô bé thấy có chút mất mát nhưng ngày thứ ba, cô bé vẫn đứng ở bên cạnh cầu chờ Niếp Niếp đến giữa trưa như cũ.
Ngày thứ tư, ngày thứ năm, trong lòng Tiểu Quai dần dần thất vọng.
Đợi đến ngày thứ sáu, cô bé gặp được những đứa trẻ khác ở bên cạnh cây cầu nhỏ, thấy bọn họ đầy chờ mong nhìn hộp sô cô la trong lòng mình, Tiểu Quai nhất quyết không chịu mở ra cho các bạn ăn chung mà về nhà lấy đồ ăn vặt khác để chia sẻ với các bạn nhỏ vừa mới làm thân.
Mãi đến ngày thứ mười, khi cô bé và các bạn mới đang đi hái hoa dại bên đường thì mới nhìn thấy Niếp Niếp đang cầm theo bao nilon từ xa đi tới.
“Niếp Niếp, mấy ngày nay cậu đi đâu vậy, tớ chờ cậu lâu lắm đó.” Tiểu Quai nhìn thấy Niếp Niếp thì lập tức bỏ lại đám bạn mới, chạy về phía Niếp Niếp.
"Tiểu Quai, mấy ngày nay tớ bị ốm." Niếp Niếp nhìn Tiểu Quai đang cầm một cây bìm bìm trong tay, ánh mắt có chút lóe lên.
"Bây giờ cậu khỏe lại rồi chứ, nếu khoẻ rồi thì đi chơi với chúng tớ đi, tớ để dành sô cô la ngon tuyệt cho cậu đấy.” Tiểu Quai nhìn Niếp Niếp trước mặt, vẻ mặt tươi cười mời cô bé.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play