Lão Ngũ bị cô từ chối thì trên mặt có một nét mất mát nhưng cũng không tức giận, vừa rồi thấy cô nhìn về phía biển hoa, anh ta còn tưởng cô thích hoa nên mới đi hái.
"Lão Ngũ, tôi đã có con rồi." Biên Duyên thấy sau khi anh ta nghe thấy mình nói không thích hoa bèn ném chúng đi, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng rồi đặt hai tay ra sau đầu cười cười đi bên cạnh cô thì lập tức thằng thừng dừng bước nhìn anh ta, nói.
“Đầu tiên, tên tôi không phải là Năm, tôi họ Kỳ, tên là Kỳ Chu Nham, thứ hai, tôi biết cô có con nhưng tôi không ngại.” Lão Ngũ thấy vẻ mặt của cô nghiêm túc thì khẽ sửng sốt, sau đó đặt hai tay đang ở phía sau đầu xuống rồi thu lại vẻ cười đùa, nghiêm túc trả lời cô.
"Vậy thì anh Kỳ, hiện tại tôi cũng không có ý định tìm người yêu, anh có hiểu không?" Biên Duyên nhìn vẻ nghiêm túc của người đàn ông thì biết anh ta nói thật, nhưng hiện tại cô thật sự không có ý định đó cho nên càng không muốn để anh ta uổng phí công sức với mình.
"Tôi biết rồi." Lão Ngũ nhìn vẻ mặt kiên quyết của Biên Duyên thì gật đầu.
"Anh hiểu được là tốt rồi, mọi người đã đi xa, chúng ta cũng đi thôi." Biên Duyên nói xong bèn nhấc chân đuổi theo đoàn người.
Lão Ngũ nhìn theo bóng lưng của Biên Duyên, trong lòng cũng chưa hoàn toàn bỏ cuộc mà chỉ đang suy nghĩ hẳn là anh ta nên đổi một phương thức khác.
Bôn ba cả đường, mọi người khát thì uống nước, đói bụng thì ăn lương khô, tuy trong rừng cũng có quả dại nhưng không ai dám mở miệng ăn trước.
Đoàn người xuyên qua rừng rậm đi tới một con suối nhỏ thì nhìn thấy một thác nước thẳng đứng từ phía trên rơi xuống, sau khi Thích Uyên quan sát môi trường xung quanh thì quyết định dựng trại ở đây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play